Doãn Thu Ngọc đang uống rượu vang đỏ, vừa nhè nhẹ lắc đều chất lỏng trong chiếc ly vừa cười nói: “Tôi cứ tưởng anh không đến, còn đang lo sẽ phí công đợi một phen này.”
Nam Cường Thịnh cười xã giao sau đó lại trầm giọng đáp: “Bây giờ tôi là người đại diện của tập đoàn Đông Phùng, sự việc lớn như vậy làm sao tôi có thể không đến gặp mặt cô chứ.”
Nghe thấy lời này của Nam Cường Thịnh, Doãn Thu Ngọc lắc đầu nói: “Không phải tôi đã nói rồi sao? Buổi hẹn tối nay không là lấy danh nghĩa công ty, mà là hẹn hò riêng giữa chúng ta.”
Hẹn hò?
Nam Cường Thịnh nghi ngờ rằng liệu có phải mình nghe nhầm không, có thể vì bản nhạc trữ tình du dương đang phát trong phòng khiến anh ta nhất thời chưa thích ứng được.
Doãn Thu Ngọc và anh ta hẹn hò?
Trò đùa kiều gì vậy?
Doãn Thu Ngọc nhìn Nam Cường Thịnh đầy thâm ý: “Tôi tưởng anh sẽ rất kinh ngạc vì buổi hẹn hò của chúng ta.”
Thì ra thật sự là đang nói hẹn hò, xem ra Doãn Thu Ngọc này đã điên cuồng tới mức không thể nào điên thêm được nữa rồi.
Nam Cường Thịnh nghiêm túc đáp: “Cô Ngọc, tôi không biết cô đang nói gì, cứ cho là danh nghĩa cá nhân thì chúng ta cũng chỉ là bạn bè mà thôi, làm sao có thể nói tới chuyện hẹn hò được.”
Doãn Thu Ngọc che miệng cười lớn, nhẹ nhàng đặt ly rượu vang xuống bàn, sau đó cười đáp: “Chúng ta cũng quen nhau lâu như vậy rồi, tự nhiên sẽ thành hẹn hò giữa bạn bè, chẳng lẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500278/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.