Tuy có hay chém gió nhưng về cơ bản Đường Ngũ Tuấn vẫn là người thực tế.
Nam Cường Thịnh gật đầu nói: "Vất vả cho cháu rồi, chú nói cho cháu một tin tốt nhé, bên tòa án đã thu hồi đơn kiện tập đoàn Đông Phùng rồi, hình như là nguyên cáo đã rút lui."
Đây là chuyện trong dự liệu, Đường Ngũ Tuấn cũng không quá kinh ngạc, nhưng vì thế mà cậu lại càng hổ thẹn với Tịch Song.
Lần trước cậu chịu bao thiệt thòi từ chỗ Tịch Song, sau đó liền cho rằng mình đã hoàn toàn hiểu hắn ta rồi, không ngờ người đàn ông này vẫn khó nắm bắt như vậy. Đường Ngũ Tuấn cười khổ.
"Ơ, sao thế? Cháu còn không hài lòng?" Nam Cường Thịnh nhìn vẻ ông cụ non của thằng bé, khó hiểu nói: "Cháu lại có tâm sự gì à?"
Đường Ngũ Tuấn không trả lời mà lại nghĩ đến một chuyện khác.
"Đúng rồi, cũng đã mấy ngày trôi qua rồi, người nhà họ Doãn còn chưa về sao?" Đường Ngũ Tuấn bắt đầu lo lắng vì phỏng đoán lúc trước.
Nam Cường Thịnh an ủi: "Bây giờ muốn nhà họ Doãn trở về cũng phải có bậc thang cho họ leo xuống, đâu thể muốn về là về ngay được. Lát nữa sẽ có cuộc họp cổ đông, chắc chắn người nhà họ Doãn sẽ đến tham dự. Cháu yên tâm đi, Doãn Thu Ngọc là loại người gió chiều nào xoay chiều nấy, làm sao có thể bỏ qua cây đại thụ tập đoàn Đông Phùng này."
Sau đó Nam Cường Thịnh lại nói: "Sao hả? Cháu có muốn đến tham dự cuộc họp cổ đông không?"
Còn chưa nghe xong Đường Ngũ Tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500275/chuong-356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.