"Tạm biệt."
Trêu chọc Nam Cường Thịnh thành công, Đường Tinh Khanh rời đi với tâm trạng rất vui vẻ, cô quăng bọc rác vào thùng rác góc tường rồi ra khỏi bệnh viện, đột nhiên cô nghĩ tới một vấn đề quan trọng.
Cô trốn Tịch Song tới đây, còn không biết Đường Ngũ Tuấn ở nhà thế nào, cũng không biết Tịch Song sẽ cảm thấy thế nào khi biết cô trốn đi tìm Đông Phùng Lưu, quan trọng nhất là sau khi cô trở về sẽ phải đối diện với chuyện gì, Tịch Song có thả cô ra nữa không?
Nghĩ tới chuyện Đông Phùng Lưu đang nằm viện, sống chết chưa rõ, cũng không biết khi nào anh sẽ tỉnh lại, tâm trạng vui vẻ vừa rồi bỗng tan biến, lòng cô nặng nề như có tảng đá đè xuống.
Nhà của Tịch Song tuyệt đối không thể trở về, với hiểu biết nhiều năm của Đường Tinh Khanh, Tịch Song là người vô cùng nguyên tắc, chuyện anh ta không cho phép thì không được làm, điểm này có thể nói là cố chấp.
Nhưng Đường Tinh Khanh nếu không trở về, Đường Ngũ Tuấn phải làm sao, cô đi đâu được bây giờ?
Tịch Song có lẽ sẽ tức giận với chuyện cô đi thăm Đông Phùng Lưu, nhưng sẽ không liên lụy gì tới Đường Ngũ Tuấn, huống hồ chi thằng bé là con nuôi của anh ta, Đường Ngũ Tuấn ở bên đó có lẽ không sao đâu nhỉ?
Đường Tinh Khanh vừa đi vừa xoắn xuýt, suy nghĩ giờ nên đi đâu
Chìm trong dòng suy nghĩ, Đường Tinh Khanh không hề chú ý tới một chiếc xe đang chạy tới từ đằng sau, cũng không chút đề phòng khi chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500232/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.