Tác phẩm dựa vào bản thân, dựa vào đội ngũ sáng tạo ra thực sự hao tổn không ít công sức.
Sau khi nói xong lời nên nói, Đường Tinh Khanh xoay người định nói tin tức đáng mừng này cho đồng nghiệp, ông chủ lại gọi cô: “Đúng rồi Đường Tinh Khanh, vừa rồi ông chủ Tịch gọi điện thoại tới cho tôi, anh ấy nói lát nữa muốn dẫn cô đi ra ngoài một chuyến, nên hôm nay cô có thể tan làm sớm.”
“Tôi hả?” Đường Tinh Khanh không hiểu chỉ vào mình, đang yên đang lành, Tịch Song lại gọi mình ra ngoài trong giờ làm việc làm gì, theo lý mà nói, Tịch Song không phải là người không phân rõ công tư như vậy mới đúng.
“Ừ, hẳn là anh ấy sắp tới rồi, cô dọn dẹp chuẩn bị một chút đi.” Ông chủ cười gật đầu nói, nói xong, hắn vui vẻ đi liên lạc với người của tập đoàn quốc tế Đông Phùng.
Tuy trong lòng Đường Tinh Khanh hơi nghi ngờ, cuối cùng vẫn nhịn được, bỏ đi, cứ mặc kệ hắn đã, dù gì mình đang vui vì tác phẩm nhận được sự đồng ý của ông chủ, bây giờ bất cứ chuyện gì cũng không thể cản được tâm trạng vui vẻ của cô.
Trở lại phòng thiết kế, Đường Tinh Khanh công bố với mọi người việc tác phẩm được ông chủ đồng ý, lập tức một tràng hoan hô rộ lên.
Phải biết rằng, vì tác phẩm được làm ra trong thời gian ngắn như vậy, bọn họ đã phải dằn vặt mấy ngày mấy đêm liên tục, dốc hết công sức tạo nên.
Lúc đầu nhiều người cũ trong phòng thiết kế đều cảm thấy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500195/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.