“...” Nam Cường Thịnh mím chặt môi, anh ta đang giãy giụa lần cuối.
Anh ta có nên tin tưởng Phương Minh hay không, trong lòng có một tiếng nói bảo với anh ta, không thể nói, tuyệt đối không thể nói! Nhưng về tình cảm, lại có một tiếng nói bảo anh ta rằng, nói đi, Phương Minh là cô gái tốt, anh ta không nên giấu giếm gì cô ấy.
Phương Minh thấy Nam Cường Thịnh bị mình thúc đẩy như thế mà vẫn không có bất kỳ phản ứng gì, chỉ yên lặng cúi đầu, không nói được một lời, không dám liếc nhìn cô ấy một cái.
Phương Minh cho rằng Nam Cường Thịnh không nói lời nào như vậy coi như thầm chấp nhận, trong lòng giận dữ. Cô ấy dùng sức đẩy Nam Cường Thịnh lên tường, quát Nam Cường Thịnh: “Tôi chửi anh đồ hèn nhát anh cũng không có phản ứng sao? Anh có phải là đàn ông không hả? Tôn nghiêm của đàn ông đều bị anh ăn hết rồi à? Nói mau đi! Nếu anh không nói, tôi sẽ nói cho Đường Tinh Khanh luôn bây giờ rằng, con trai của cô ấy đang ở chỗ của anh!”
“Được rồi, tôi nói...” Dưới sự ép bức của Phương Minh, Nam Cường Thịnh đầy khó xử cuối cùng vẫn quyết tâm, anh ta ngẩng đầu nhìn về phía Phương Minh, vẻ mặt trầm trọng nói rằng: “Nhưng cô phải đồng ý với tôi, sau khi cô nghe thấy lời giải thích của tôi, có thể đừng kích động, đồng thời không nói chuyện này cho bất cứ ai không?”
“Ít nói nhảm! Mau nói!” Phương Minh nguýt anh ta một cái, nói giọng không chút tốt đẹp.
“Cô đồng ý với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500168/chuong-249.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.