Nay Doãn Thu Ngọc dám làm như vậy là vì Đông Phùng Lưu bình thường bận rộn, hay là vì Đông Phùng Lưu căn bản không chú ý tới?
Đông Phùng Lưu có biết chuyện này không?
Vì trong lòng có chuyện nên Đường Tinh Khanh tùy ý hàn huyên vài câu với Đường Ngũ Tuấn xong, liền ngắt cuộc gọi video.
Nếu như Đông Phùng Lưu không biết thì... Nhất thời, Đường Tinh Khanh cảm giác như mình đã phát hiện được một bí mật ghê gớm lắm.
Mà bên phía Đường Ngũ Tuấn, sau khi vừa ngắt cuộc gọi video xong, liền nghe thấy tiếng động ở cửa, thằng bé cho rằng Nam Cường Thịnh đã trở về, bèn vội vàng giả vờ rất vui vẻ đi ra ngoài hô lớn: “Chú Nam Cường, chú đã trở về... Ơ, chị Phương Minh, sao chị lại ở cùng chú Nam Cường...”
Lời còn chưa nói hết, Đường Ngũ Tuấn đã hiểu ra đây là chuyện gì rồi.
Nam Cường Thịnh không biết có chuyện gì mà uống say rồi gác vào vai Phương Minh, mà sức Phương Minh vốn đã mạnh, cứ thế đỡ anh ta trở về.
Lúc đến cửa, Phương Minh đã mệt mỏi không chịu nổi rồi, cô ấy lôi cả người Nam Cường Thịnh, thở hồng hộc nói với Đường Ngũ Tuấn rằng:”Nhóc thối, nhanh tới đỡ chú Nam Cường của em dùm nào, chị sắp mệt chết đến nơi rồi...”
“À dạ...” Cơ thể nhỏ bé của Đường Ngũ Tuấn chạy tới bên cạnh Nam Cường Thịnh, nói là hỗ trợ, thực ra thằng bé chỉ kéo cánh tay Nam Cường Thịnh, dắt anh ta đi mang tính chất tượng trưng thôi.
Đường Ngũ Tuấn mới bao lớn, nào có sức lớn thế mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500165/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.