Dần dần thì Đường Tinh Khanh cũng không thể nhìn tiếp dáng vẻ của hai người kia nữa, cô càng nhìn thì lại càng cảm thấy buồn lòng, có lúc cô nhìn thấy hành động của Đông Phùng Lưu giống như người lịch lãm, cô thật sự rất muốn lôi anh ta ra rồi thét lên nói anh ta đừng đối xử tốt với Tô Tuyết Phi như vậy nữa!
Nhưng cô lại không có tư cách gì cả, cô dựa vào đâu, cô chỉ là một cô thư ký mà thôi.
Lúc này Đường Tinh Khanh mới phát hiện ra thì ra mình đã tầm thường đến bước này rồi, cô không có gia thế, không có người đứng sau, cô chỉ là một cô gái bình thường, làm những chuyện bình thường, buổi sáng đi làm, tối lại về nhà chăm con.
Bỗng nhiên Đường Tinh Khanh như đã nhìn thấy khoảng cách của mình với Đông Phùng Lưu, cô rõ ràng nhỏ bé đến như vậy... Không đúng! Mình đang nghĩ cái gì vậy, sao bỗng nhiên cô lại phải mất tự tin vào bản thân đến vậy, cô không hề tầm thường như vậy bao giờ!
Không cam lòng! Đường Tinh Khanh cô không thể cứ như vậy mà nhận thua được! Chỉ dựa vào cách đối xử khác biệt của Đông Phùng Lưu mà đã không tự tin đến như vậy!
Đường Tinh Khanh không ngừng cổ vũ mình trong lòng, nếu như bên cạnh cô không có ai ăn tranh mất cơm của cô, nếu bọn họ đã không đếm xỉa đến cô, vậy thì cô cũng không thèm đếm xỉa gì đến họ là được rồi!
Cứ nghĩ như vậy nên trong lòng Đường Tinh Khanh cũng thoải mái hơn phần nào, tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500132/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.