🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đợi đỡ đau hơn một chút, Đường Tinh Khanh mới đứng dậy từ ghế sofa, nhảy lò cò đến trước cửa phòng, gồng mình lấy can đảm mới dám mở cửa.

Nhưng khi Đường Tinh Khanh mở cửa ra, trong phòng không có ai.

Thì ra anh đã đi từ sớm rồi…

Trong lòng hơi thất vọng, ý nghĩ này vừa xuất hiện đã bị Đường Tinh Khanh gạt phăng đi.

Thất vọng cái gì mà thất vọng, có thể là cảm thấy có lỗi với hành động tối qua, còn chưa kịp nói tiếng xin lỗi mà anh đã đi rồi cho nên mới cảm thấy thất vọng thôi, nhất định là như thế!

Thế nhưng hôm nay chân cô bị đau lại không có cách nào đi làm, Đường Tinh Khanh cầm di động, do dự có nên gọi điện cho Đông Phùng Lưu để xin nghỉ hay không. Nghĩ tới nghĩ lui cảm thấy vẫn bỏ qua đi thôi.

Một là, trải qua chuyện tối hôm qua, cô không biết nên đối mặt với Đông Phùng Lưu như thế nào, hai là, gọi điện thoại tới cô cũng không biết phải nói những gì.

Kết quả là Đường Tinh Khanh đặt di động xuống, cứ như vậy mà trốn việc.

Dù sao hôm qua anh cũng biết chân mình bị thương rồi, không gọi điện tới anh cũng biết mà.

Đến buổi trưa, Đường Tinh Khanh đói bụng không muốn ra ngoài, cũng không biết số điện thoại gọi thức ăn nhanh… Cô về nước lâu như vậy cũng chưa từng gọi thức ăn bên ngoài, lần nào cũng tự mình ra ngoài ăn cơm.

Đường Tinh Khanh đói bụng không chịu được liền gọi điện cho Phương Minh, bảo cô ấy tới cứu mình.

Không hổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500101/chuong-182.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vợ Của Tổng Tài Không Dễ
Chương 182: Không ai thèm lấy thì phải làm sao_
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.