Lúc Đông Phùng Lưu vừa ra ngoài thì liền gặp ngay Nam Cường Thịnh đến thăm, thế là anh lập tức vui vẻ giao chuyện này cho Nam Cường Thịnh.
Nam Cường Thịnh khó hiểu mà đi vào, đến khi anh nhìn thấy Đường Tinh Khanh đang bực dọc ngồi trên giường liền bỗng sinh ra ảo giác mình đang làm người hòa giải.
Chuyện này sao giống hai vợ chồng cãi nhau vậy?
Thế nhưng vừa nghĩ đến mục đích của mình, Nam Cường Thịnh vội điều chỉnh tâm trạng rồi ngồi xuống cạnh giường, sau đó anh nhìn bát cháo để bên rồi hỏi: “Sao em không ăn bữa sáng đi?”
“Em không ăn, không muốn ăn.” Đường Tinh Khanh nghiêm mặt nói.
Nam Cường Thịnh nhìn vẻ mặt tức giận của Đường Tinh Khanh liền nghĩ đến chuyện tối hôm qua, thế là không nhịn được mà thở dài trong lòng, rồi anh nói thẳng vào chuyện chính luôn: “Tinh Khanh, em có biết Trần Canh Thiên hay không?”
“Trần Canh Thiên?” Đường Tinh Khanh lần đầu tiên nghe được tên này thế nên có chút ngạc nhiên, “Anh ta là ai vậy?”
“Em thật sự không biết? Chẳng lẽ vừa nãy Lưu không nói chuyện tối qua cho em nghe?” Đối với câu trả lời của Đường Tinh Khanh thì Nam Cường Thịnh cảm thấy rất kinh ngạc, sau đó anh nhìn vẻ mặt mơ hồ của Đường Tinh Khanh thì lập tức nhận ra bản thân đã nói ra chuyện không nên nói rồi.
“Đêm qua? Đêm qua xảy ra chuyện gì?” Nghe Nam Cường Thịnh nói thế Đường Tinh Khanh lập tức tỉnh táo, hai mắt cô lóe sáng nhìn Nam Cường Thịnh, hy vọng anh có thể nói ra chuyện đêm qua.
Vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500048/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.