“Không được.” Đường Tinh Khanh không cần nghĩ ngợi liền từ chối.
“Vậy à?” Tịch Song nhếch môi rồi nhắc nhở cô: “Cơ hội thì không đến lần hai đâu thế nên em phải nghĩ cho kỹ vào, việc thoát khỏi Đông Phùng Lưu khó khăn thế nào thì em cũng biết đấy.”
“Tôi…” Đường Tinh Khanh đột nhiên không thể nói gì nữa, đúng vậy, muốn thoát khỏi Đông Phùng Lưu là một việc vô cùng khó khăn.
Cô trước đây cũng không phải chưa làm mấy loại chuyện này, mà lần nào cũng đều bị Đông Phùng Lưu bắt về sau đó bị giam cầm một thời gian, cái cảm giác thảm bại ấy, cô không muốn lại trải qua.
Lần này, dù có thế nào cô cũng phải thoát khỏi Đông Phùng Lưu!
Thế nhưng cô không muốn ở bên cạnh người đàn ông này, suy nghĩ một lúc cô liền quyết định bàn điều kiện với hắn.
“Nếu không thế này đi, ngoại trừ điều kiện vừa rồi thì chuyện khác tôi đều có thể đồng ý với anh! Chỉ cần anh giúp tôi thoát khỏi Đông Phùng Lưu!”
Tịch Song nghe vậy liền bày ra vẻ mặt tiếc nuối mà nói: “Thế nhưng anh chỉ muốn em, cái khác anh đều không cần, thế thì phải làm sao đây? Cục cưng Tinh Khanh của anh!”
Đáng ghét! Người đàn ông này quá gian trá! Qúa giảo hoạt!
Đường Tinh Khanh mắng thầm trong lòng, rồi thầm nghĩ trong đầu, cuối cùng cô vẫn quyết định bằng bất cứ giá nào: “Thế này đi, chỉ cần anh đồng ý với tôi thì coi như tôi thiếu anh một ân tình, sau này nếu anh có cần gì ở tôi hay tôi có thể làm được thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500044/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.