Sáng sớm hôm nay, Lưu Nhi Hân bảo rằng bởi có chuyện của công ty mình nên phải ra ngoài một chuyến, thế nhưng sau khi ra ngoài cũng không có quay về, Đông Phùng Lưu gọi điện thoại cũng không thấy nghe máy.
Đông Phùng Lưu thì không có chuyện gì, mà Lưu Nhi Hân lại mất tích.
Đông Phùng Lưu không dễ dàng gì mới bắt được con mèo hoang đó về, bây giờ sao có thể chịu được việc cô ta mất tích, anh ta đã gần như phái ra hết tất cả lực lượng mà mình có, đào cái thành phố này ra ba thước đất cũng phải tìm ra Lưu Nhi Hân cho bằng được.
Anh ta đứng đầu xã hội đen của thành phố này, không có lý do gì không tìm được một người, cho dù là Lưu Nhi Hân tự trốn đi, anh ta cũng có thể đào được cô ta ra đây.
Không ngờ rằng lúc này Lưu Nhi Hân đang bị trói chặt lại bằng dây thừng, trói vào một cái cột. Theo lệ thường, Phương Minh hẳn là phải bịt kín miệng cô ta, nhưng mà cô ấy không có làm vậy.
Phương Minh muốn nghe thấy tiếng mà tiện nhân Lưu Nhi Hân này phát ra vì đau đớn, cô ấy phải đánh cho đến khi cô ta cầu xin tha mạng, vì Đường Tinh Khanh, cũng vì bản thân đã suýt chút nữa bị cô ta hại.
Đứng sau lưng Phương Minh, chính là một đám băng đảng đua xe, ai nấy đều mặc đồ đua xe, đầu đội mũ bảo hiểm. Phương Minh cũng ăn mặc giống vậy, chỉ có điều dưới chân mang giày bốt cao kết hợp với váy da ngắn, trông vô cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/500002/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.