Ngay khi má mì quan sát Đường Tinh Khanh, Đông Phùng Lưu nhanh chóng rời đi.
Má mì ngồi xuống bên cạnh Đường Tinh Khanh, trơ trẽn ngồi lại gần để đánh giá Đường Tinh Khanh, rồi cười nói: “Đúng thật là một mĩ nhân.”
Đường Tinh Khanh lập tức lo lắng nói: “Đông Phùng Lưu nói gì với bà vậy?”
Má mì cười nói: “Xem ra cô bị ông chủ nhà cô bán đến đây làm gái rồi, bản thân thì lại vẫn không hay biết gì, haha.”
Cả người Đường Tinh Khanh trong phút chốc bỗng trở nên căng thẳng, cô sửng sốt nói: “Bà nói cái gì? Làm gái?”
Má mì híp mắt vào, gật đầu.
Đường Tinh Khanh lúc đó đột nhiên cảm thấy bản thân tỉnh táo hẳn lại, đứng dậy định xông ra ngoài cửa.
Lần trước Đông Phùng Lưu bán cô ở hội đấu giá đã quá thê thảm lắm rồi, lần này lại bắt cô làm gái, Đường Tinh Khanh bây giờ hận rằng không thể xông về xé xác Đông Phùng Lưu ra làm trăm mảnh.
Thế nhưng cô lại không có cơ hội.
Vài tên vệ sĩ áo đen đã đứng chắn trước mặt cô, dưới mệnh lệnh của má mì đã ném cô xuống ghế sofa.
Đường Tinh Khanh co rúm lại trên ghế sofa, ôm chặt hai cánh tay để bảo vệ mình, nhìn mấy tên áo đen đầy cảnh giác.
Má mì cười nói: “Đường Tinh Khanh, Cô không thể chạy như thế được, không thì tôi không gánh nổi đâu.”
Đượng Tinh Khanh căm hận nói: “Các người như thế này là đang phạm pháp, tôi sẽ báo cảnh sát.”
Má mì cười nói: “Báo cảnh sát? Đường Tinh Khanh đừng nói đùa. Đây vốn dĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-tong-tai-khong-de/499983/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.