Phòng khách sang trọng, nơi có một ông cụ đang lắp bắp kinh hãi, kích động không nói nên lời, nhìn trân trân vào cô gái trước mắt. Ông nhào tới như một đứa trẻ, hai hàng nước mắt lăn dài trên khuôn mặt già nua.
“Cháu nói, cháu là con gái của Như Ngọc?” – Ông run run hỏi, khuôn mặt tràn ngập hạnh phúc.
“Vâng, cháu là An Hạ, mẹ cháu là Bùi Như Ngọc.”
“Hạ Hạ, cháu quả thật là giống nó như đúc…Mau, mau tới đây, ta là ông ngoại của cháu…”
An Hạ chấn động, cô khó xử quay sang nhìn Hà Cẩm Dương vẫn im lặng đứng một bên từ nãy đến giờ.
Anh mỉm cười ấm áp: “Còn không mau gọi ông ngoại, em xem, ông mừng phát khóc rồi kìa!”
Bao kí ức tuổi thơ ùa về, tuổi thơ cùng mẹ gian khổ ăn đói mặc rách, chật vật qua ngày, nay bỗng nhiên biết mình còn có một người ông ngoại, cô lập tức lệ rơi đầy mặt, giọng nói run rẩy vỡ òa trong hạnh phúc: “Ông ngoại…”
“Ngoan, cháu gái của ông…”
Hà Cẩm Dương lặng lẽ bước ra ngoài, để cho hai ông cháu họ hàn huyên.
Tin tức này đối với anh cũng hết sức bất ngờ, Hạ Hạ của anh vậy mà lại là cháu gái của ông cụ Bùi, thiên kim tập đoàn Bùi thị. Anh tin chắc rằng, ông sẽ bù đắp cho cô mọi thứ có thể, cho cô một cuộc sống hạnh phúc. Nhưng, có một người bác tàn nhẫn và một người chị ích kỉ như cha con Bùi Thủy Lan, không biết cô sẽ đối mặt như thế nào đây…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-toi-la-tac-gia-ngon-tinh/1997592/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.