Tối đó trời trở gió, con gái đi mua đồ chưa về Đường Ôn Mạn ngồi trên sô pha đắp mặt nạ không yên lòng lấy điện thoại ra gọi. Quái lại còn không thấy đổ chuông. Cô ngồi thẳng dậy, bật ti vi nhỏ lại
" Chồng ơi! Em không gọi được cho con!"
Thượng Âu Dật vừa tắm xong đang đọc tài liệu trong phòng sách. Hắn mở cửa phòng bước ra.
" Để anh đi tìm!" Hắn cau mày, lấy áo khoác trên giá đồ rồi lấy chìa khoá xe hơi.
Cô lại quay vào, kéo cái mặt nạ xuống chuẩn bị đi rửa mặt.
" Con bé này cứ làm mẹ lo thôi!"
…
Đi xuống đến nội khu, chưa kịp tới hầm lấy xe hắn đã thấy ngay con gái mình. Cô bé ngồi trên lưng một cậu trai, gương mặt điển trai, bình thản bước đi. Thượng Thạch Anh người khoác áo cậu trai, mặt hồng hào, mắt thì nhắm nghiền.
Thượng Âu Dật cau chặt mày, không hài lòng sải bước nhanh tới đón lấy con gái từ cậu trai.
" Đưa nó cho tôi! Tôi là ba con bé!"
Cậu trai mở to mắt, không tin nổi.
" Chú Thượng! Chú là ba của Thạch Anh ạ?"
Bế con gái trên tay hắn nhìn lướt qua đánh giá cậu trai này. Sao lại biết hắn nữa?
" Cháu là Lăng Tự Huân con trai của Lăng Hành. Chúng ta gặp nhau trong bữa tiệc khai trương khách sạn nhà cháu đấy ạ!"
Lăng Tự Huân đứng thẳng người, nở nụ cười hoà nhã giới thiệu với hắn. Thượng Âu Dật nhớ ra rồi, con trai độc nhất của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3456260/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.