Tận một tháng trời ròng rã luyện tập và học các lễ nghi phép tắc. Lần này đã có dịp cho Hoa Tĩnh thể hiện. Bữa tiệc tối nay là tiệc đính hôn của con gái bạn thân bà Đường. Yêu cầu của bà Amaly là đưa hết con cháu bà Đường theo nên họ đều phải đi cùng. Đường Ôn Mạn nhận chiếc váy dự tiệc đặt riêng của cô và Hoa Tĩnh rồi tới phòng ngủ để thợ make up trang điểm cho mình.
Thời tiết bây giờ đã sang đông. Hoa Tĩnh mặc chiếc váy đuôi cá cổ vuông tay bồng lạnh đến co ro. Đường Ôn Mạn bình tĩnh trong chiếc váy bồng khoe vai rồi chỉnh nhiệt độ máy sưởi lên cao hơn.
" Em…em không lạnh à?" Hoa Tĩnh lắp bắp kéo chăn của Đường Ôn Mạn khoác lên vai.
" Em quen rồi, trước đây em đi chân không mặc quần áo ngắn chạy trong trời tuyết cơ."
" Em chơi dại quá, có bị bệnh không?" Hoa Tĩnh hơi kinh ngạc,bĩu môi với cô.
" Tất nhiên là có rồi, bị bệnh xong thì bị chú phạt quỳ hơn 2 tiếng trước ban công. Bà cũng cản không nổi chú luôn đấy." Đường Ôn Mạn hờn dỗi nhướn mày ngao ngán.
" Haha đáng đời em thật!" Hoa Tĩnh cười ồ lên
Đường Ôn Mạn định kéo chăn của Hoa Tĩnh ra cho cô lạnh chết nhưng không được lại còn bị cười chọc ghẹo.
Hai người sau một tháng tiếp xúc đã thân thiết và thoải mái với nhau hơn. Tính cách tự nhiên của Hoa Tĩnh giống với cô của tuổi 15 nghịch ngợm, hoạt bát. Hoa Tĩnh lại hơi vụng về,không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3418287/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.