Cuộc sống cứ vậy mà trôi đi. Thượng Âu Dật và Đường Ôn Mạn đã chẳng còn liên lạc gì với nhau nữa. Tưởng chừng sẽ không còn liên quan, sống hết phần đời còn lại xa lạ nhưng định mệnh lại sắp đặt cho họ gặp nhau.
Đường Ôn Mạn học đại học chuyên về làm bánh ngọt được 2 năm là cô tốt nghiệp và hoàn thành nhiệm vụ của trường một cách xuất sắc. Uông Gia Đinh cũng học cùng cô và tốt nghiệp cùng cô. Trong trường họ được ví như cặp trai tài gái sắc, kim đồng ngọc nữ. Trên diễn đàn trường ảnh của hai người liên tục được cập nhật từ sinh viên của trường. Đường Ôn Mạn vô cùng là ảo não về điều này, cô không muốn hình ảnh của mình xuất hiện nhiều như thế.
Bà nội rất lo lắng cho chú út của cô. Chú đã 31 rồi chưa có mảnh tình vắt vai. Bà sợ chú…thích con trai nên lo tới sinh bệnh.
Đường Ôn Mạn vào phòng bà để tâm sự cho bà đỡ suy nghĩ linh tinh. Cô là được chú cử đến để làm gián điệp.
" Bà nội, con nghe dì Marida nói bà không khỏe ạ!"
Bà Đường than thở:" Cũng tại chú con đấy! Làm bà lo chết đi được!"
" Chú? Chú thì làm sao ạ!"
" Con không thấy chú con lớn tuổi rồi, suốt ngày chỉ có công việc, chẳng yêu đương gì cả bà chỉ sợ là…"
" Gì ạ!"
" Chú con thích con trai!"
Nghe xong Đường Ôn Mạn giật nảy, bụm miệng cười điên lên.
Bà Đường giận dỗi:" Con bé này. Bà nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/3352869/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.