Buổi tối ở Thượng gia, Đường Ôn Mạn vừa làm bài tập về nhà xong thì xuống tủ lạnh tìm gì đó ăn. Đến chân cầu thang cô nghe thấy tiếng nói chuyện của ba mẹ Thượng và Thượng Âu Dật ở phòng khách. Cô đi đến cái tủ lạnh to gấp mấy lần mình nhìn vào trong rồi tìm kem vani trân châu thượng hạng mình thích nhất. Quả nhiên là không có ,cô thở dài. Hậm hực lấy cái bánh kem dâu cắt một miếng ra rồi bê ra tới phòng khách.
Thấy cô họ dừng ngay cuộc nói chuyện rồi bà Nhạc Yên Thuần tươi cười nói:
" Mạn Mạn, con làm bài tập xong rồi à. Lại đây ngồi."
Cô cười hì hì rồi ngồi xuống ghế đối diện ba mẹ Thượng, bên cạnh Thượng Âu Dật.
Cô vừa nhìn họ vừa vừa giả bộ mách.
" Ba ơi hôm nay Thượng Âu Dật không mua cho con kem vani trân châu thượng hạng."
Ông Thượng Tự Phong đang tươi cười nghe thấy đó thì quay sang trách Âu Dật.
" Sao hôm nay không mua cho con bé."
Thượng Âu Dật :" Hình phạt! "
Nói xong anh còn nhìn qua tên mách lẻo kia một cái. Cô vừa nhìn anh với vẻ mặt ngây thơ. Ông bà Thượng hẳn là chưa biết chuyện gì cả, khó hiểu hỏi lại.
Nhạc Yên Thuần:" Ơ Mạn Mạn lại gây ra chuyện gì ?"
Thượng Âu Dật quay sang nhìn cô, miệng hơi nhếch lên:" Con nhóc này lại cậy cổng chui ra ngoài trường. Chiều nay con phải đến nghe thầy cô dạy dỗ em ấy."
Đường Ôn Mạn sợ rằng lần này sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-thuong-tong-hom-nay-khong-pha/2729858/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.