【 155 】Suy nghĩ của Tư Đồ Ức
Quả nhiên người đó lại xuất hiện.
Sau lần đầu tiên gặp, chỉ qua vài ngày nàng lại hiện ra. Mấy ngày qua, nàng giống như là oan hồn sống chết quấn quýt lấy ta. Càng tức giận hơn chính là, khinh công của người này lại rất tốt, dù ta có dốc hết toàn lực cũng không thể thoát khỏi nàng. Từ trước đến giờ ta luôn tự hào rằng khinh công của mình không ai theo kịp, nhưng mấy ngày qua gặp phải người này, làm cho lòng ta không khỏi có chút thất bại. Ta quyết định không tránh né nữa, dừng bước, không kiên nhẫn hỏi: "Rốt cuộc ngươi muốn gì?"
Nhưng nàng lại rất tự nhiên, không nhanh không chậm dừng cách ta một khoảng, mỉm cười nhẹ nói: "Muốn biết phương danh của cô nương."
"Hừ." Ta cố ý khinh thường một tiếng, chế nhạo nói, "Từ xưa đến nay, chỉ nghe nam tử đuổi theo nữ tử hỏi tính danh. Mà một người nữ tử như ngươi, lại đuổi sát theo ta không buông, thật sự là buồn cười."
Người đó không chút nào để ý, nàng mỉm cười nói: "Ta chỉ là tò mò mà thôi."
Tò mò?
A, chẳng phải trước đây ta cũng vì tò mò mà bôn ba khắp nơi dõi theo một người sao.
Ta thản nhiên đáp: "'Tò mò' cũng không phải là thứ tốt."
"Cô nương không cần phải hiềm nghi Tịch Dực." Nàng hơi khom người, hai tay ôm quyền nói, "Tịch Dực quả thật chỉ là tò mò thôi, không có ý gì khác."
Ta nhíu mày: "Tịch gì?"
"A..." Nàng sửng sốt, sau đó cười nói, "Ta họ Tịch, Tịch trong Chiếu tịch, danh Dực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-ta-la-quan-chua/1109984/chuong-155.html