N
【 94 】
Theo sát phía sau quận chúa trở vào phòng, ta gọi nàng: "Ngưng nhi?"
"Ân?" Nàng tùy tiện đáp, cũng không quay lại nhìn ta, chỉ đi thẳng tới trước tủ bắt đầu thu dọn y phục.
Ta đi qua, đem cửa tủ quần áo đóng lại: "Ngưng nhi, ta rất mau trở về."
"Ta nói rồi..." Nàng giương mắt nhìn ta, vừa vươn tay mở tủ vừa nói, "Không cần lo lắng cho ta, ta và ngươi cùng đi."
Tiếp tục đóng cửa tủ lại, ta nói: "Ta rất mau trở về, ngươi ở tại chỗ này chờ ta đi."
Quận chúa nhìn chằm chằm ta, không nói một câu nào. Ta cũng mím chặt môi, sống chết không chịu thua nàng.
Cuối cùng, ánh mắt của nàng dịu lại, vẻ mặt bất đắc dĩ nói: "Hảo, ta chờ ngươi trở lại."
Ta thở dài nhẹ nhõm một hơi, cười cười: "Để ta tự mình thu thập quần áo, ngươi trước đi tắm rửa đi."
Tấn Ngưng thở dài: "Không cho ta đi cùng, ít nhất cũng để ta giúp ngươi chuẩn bị đi?"
"Hảo, hảo." Ta gật gật đầu, vội tránh ra chỗ khác.
Lộ trình trở về y quán, cũng ít nhất hơn mười ngày đường. Bôn ba vất vả như vậy, thân mình quận chúa làm sao chịu nổi đây. Mất bao nhiêu công sức mới nuôi trở nên khỏe mạnh, chẳng lẽ lại muốn mất đi. Ở quận mã phủ ăn ngon hảo ngụ, còn ngồi xe ngựa ngày đêm dày vò, làm sao ta có thể nhường quận chúa theo ta chịu khổ?
Bây giờ chỉ có thể nghịch ý nàng thôi.
Tin "Sư phụ bệnh nặng" khiến lòng ta đau thắt, nhớ trước kia khi ta khăng khăng muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-ta-la-quan-chua/1109925/chuong-94.html