Chủ Nhiệm nhướng mắt, nhìn một chút học sinh, ôn nhu nói: "Mạnh Kim Dương, Thẩm Hoan, chuyện hôm nay là các thầy cô không đúng, không nên nghi ngờ các em gian lận, hi vọng các em sẽ không bị chuyện này ảnh hưởng, hy vọng các em có thể làm bài kiểm tra tốt hơn trong tương lai."
Lúc này, cửa phòng họp lại bị đẩy ra một lần nữa.
Lục Dương vừa đi vào, liền cổ quái nói: "Xin lỗi có tác dụng, thì cần đến cảnh sát làm gì?, Chẳng lẽ hạng nhất chỉ có thể xuất hiện ở lớp 1 thôi hay sao? Còn ở lớp chúng tôi, dành được hạng nhất liền được coi là gian lận hay sao? Bây giờ giáo viên, ai cũng có thể lấy cái danh đó ra để vu khống học sinh gian lận hay sao?"
Khuôn mặt già nua của La Tụng Hoa lập tức đỏ bừng lên, nhìn chằm chằm Lục Dương.
Sở Nghiêu và Tiểu Mập đi theo phía sau cố nén cười.
Chủ Nhiệm bị lời nói của Lục Dương làm cho nghẹn lại không nói nên lời.
Lục Dương đột nhiên lộ ra vẻ giác ngộ, "Cô La, ngay từ đầu tôi đã nghe các giáo viên khác nói rằng Mạnh Kim Dương sẽ vào lớp 1. Nhưng cô La hình như không hài lòng với điều đó, buộc cậu ấy phải đến lớp 20 chúng tôi. Ồ, bây giờ thì thế nào, ngại thành tích cậu ấy quá kém làm mất mặt lớp 1, bây giờ liền bị vả mặt, a?"
Nghe những lời nói của Lục Dương khiến bà tức giận lòng ngực trở nên phập phồng, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Dương suýt chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-luc-tong-khong-phai-dang-vua/3483421/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.