Người của thế giới này cũng thật kỳ quái, thích giả vờ giả vịt, bọn họ nói cái này gọi là ra vẻ ngầu.
Mấy chữ “ra vẻ ngầu” này có nghe từ miệng Cảnh Hi. Cảnh Hi nói công việc của cậu chính là luôn “ra vẻ ngầu“.
Người phục vụ lần lượt rót rượu vang vào ly của bọn họ, Cảnh Y Nhân nâng ly uống một hơi hết sạch. “…” Người phục vụ còn chưa đi hết một vòng, Cảnh Y Nhân uống quá nhanh nên người phục vụ không thể làm gì khác ngoài việc rót cho cô một lần nữa rồi mới rời đi.
Cảnh Y Nhân lại uống một hơi hết sạch ly rượu. Rượu này chua chua ngọt ngọt, mùi vị cũng không tệ, sau đó Cảnh Y Nhân lại tự mình rót đầy một ly để uống tiếp. Chỉ một lát mà một mình cô đã uống hết nửa chai rượu. Cô giúp việc và La Mỹ Mỹ ở bên cạnh nhìn thấy cảnh Y Nhân quả thực là uống được rượu. Đúng là cảnh Y Nhân uống được rượu, trước kia cô và hoàng đế cữu cữu ra chiến trường đã từng uống rượu với binh sĩ, chút rượu này đối với cô chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ, nhưng cô quên mất rằng cô chưa biết thân thể của nguyên chủ có thể uống được rượu hay không?
Lúc Cảnh Y Nhân đang uống đến vui vẻ thì có hai người phụ nữ đi vào từ cửa chính, một người mắt trái có dán băng gạc, đi vào theo sau họ là hai người đàn ông.
Nhân viên tiếp tân đang định tiếp đón họ thì bị người phụ nữ đẩy ra, cô ta hùng hùng hổ hổ đi về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-cong-chua/959131/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.