Cô phát hiện sau khi mình giả vờ ngủ thì anh sẽ không ra ra vào vào nữa, mà cứ thế đến phòng sách
ngủ. Tối nay cũng vậy, nghe thấy tiếng xe của Lục Minh là Cảnh Y Nhân lập tức tắt luôn ti vi dù phim truyền hình đang ở đoạn gây cấn, rồi tắt đèn, nằm xuống ngủ.
Không lâu sau liền nghe thấy tiếng tay nắm cửa bị vặn ra, ba giây sau cửa được đóng lại. Cô len lén thở phào một hơi, rồi bò ra khỏi chăn, vừa rồi đang chăm chú xem ti vi nên cô cầm điều khiển tivi bật lên, tiếp tục xem. Rồi chỉnh âm thanh nhỏ đi một chút, kết quả là, không biết có phải vì vừa nãy quá mức lo lắng hay là do đường lên não quá ngắn mà cô cứ thế ấn vào nút tăng âm lượng. Trong chớp mắt, tiếng ti vi đột nhiên vang vọng lên, làm Cảnh Y Nhân giật mình run tay, điều khiển ti vi suýt chút nữa thì rơi mất, rồi cô vội vàng ấn nút giảm thanh. Ngoài cửa Lục Minh mới rời đi được hai bước, anh đột nhiên nghe thấy tiếng động truyền từ trong phòng ra, bước chân khựng lại, sống lưng cứng đờ. Cô gái chết tiệt này, lại dám giả vờ ngủ.
Rạng sáng hôm sau, Cảnh Y Nhân cho rằng Lục Minh sẽ không ở nhà giống như ngày thường.
Thế nên hôm nay cô ăn mặc vô cùng tùy tiện, quần áo ngủ, dép lê loẹt quẹt xuống tầng, cô dùng sức duỗi lưng, trong miệng còn lẩm nhẩm hát. Cậu không ở nhà thật là thoải… Cảnh Y Nhân vừa nghĩ vừa đi xuống tầng, liền nhìn thấy Lục Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-cong-chua/959096/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.