Nhiều người đi ngang qua hành lang đều nghe thấy tiếng kêu như heo bị cắt tiết vang ra từ phòng kiểm tra sức khỏe, còn có cả tiếng tát rất vang dội!
Không biết là ai bị đánh, có người tò mò dừng lại trước cửa, nhìn xuyên qua lớp thủy tinh nhưng lại không thấy gì cả.
Khi Cảnh Y Nhân bước ra thì chỉ có anh bác sĩ sau lưng cô là có vết năm ngón tay đỏ rực trên mặt. Tại phòng bệnh VIP. Trong phòng bệnh chật chội như nêm cối, Lục Minh vẫn lạnh nhạt làm việc với máy tính bảng trong tay.
Chờ hơn một tiếng thế mà lại chờ được một cái kết quả khiến anh hoàn toàn không thể tưởng tượng nổi. Viện trưởng đưa báo cáo kiểm tra sức khỏe của Cảnh Y Nhân cho Lục Minh, đồng thời mở miệng nói: “Lục tổng, về mặt thể chất thì cô Cảnh không có vấn đề gì cả.”
Lục Minh ngồi trên sô pha chỉ liếc bản báo cáo một cái, anh ta có vẻ lười không muốn nhìn thêm nên lại tiếp tục làm việc. Anh ta sớm đã đoán được câu trả lời này rồi.
“Cô ta đang giả vờ giả vịt!”
“Không ạ!” Viện trưởng lập tức phủ nhận: “Lục tổng, mặc dù sức khỏe của cô Cảnh không có vấn đề gì nhưng khi kiểm tra chỉ số thông minh thì kết quả lại chưa đến 80, không bằng cả một đứa trẻ mười tuổi.”
“...” Nghe vậy, bàn tay đang cầm bút cảm ứng của anh hơi dừng lại, vẻ mặt Lục Minh ngưng trọng, lông mày nhíu lại thành hình chữ xuyên (i).
Từ trước tới giờ, đúng là anh chưa từng nghe nói cắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-cong-chua/959031/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.