"Trịnh Vy, chị xinh đẹp thật!"
Sở Tiểu Tuệ nhìn Trịnh Vy đứng trước gương mà xuýt xoa.
"Trịnh Vy, chúc mừng chị."
Trịnh Vy nhìn khuôn mặt gượng gạo của Lục Tuyết Kỳ mà lo lắng:
"Tiểu thư, cô cứ như vậy không tốt cho đứa bé đâu."
Lục Tuyết Kỳ sờ lên bụng của mình, đôi mắt u buồn nhìn hướng khác. Đứa bé sao?
*
"Lăng Vũ, anh phải chăm sóc tốt cho chị ấy đấy."
"Cô lo cho cô thì tốt hơn kìa."
Lục Tuyết Kỳ cười nhẹ nhìn Lăng Vũ và Trịnh Vy, họ thật là hạnh phúc.
"Tiểu thư, cô ngồi đây chúng tôi đi qua bên này một lát."
"Vâng, mà chị đừng gọi em là tiểu thư nữa."
Trịnh Vy chỉ gật đầu nhẹ rồi khoác tay Lăng Vũ đi khuất.
*
Trịnh Vy đi một lát, Lục Tuyết Kỳ cũng ra ngoài, không khí bên trong thật náo nhiệt nhưng nó khiến cô thấy thật ồn ào.
Đôi mắt đen láy nhìn về chỗ khuất kia, khóe mắt cô lại thấy cay xè. Hai con người đang ôm hôn nhau cuồng nhiệt, còn một người lại đứng cô đơn và lẻ loi một mình.
"Đừng nhìn nữa"
Một cái ôm, môi khẽ chạm môi, Lục Tuyết Kỳ mở to mắt, một giọt lệ khẽ rơi xuống, mặn chát.
Ở phía xa, một người con gái lại cố kìm nén những viên pha lê lại đang rơi.
"Tiểu Tuệ"
Sở Tiểu Tuệ nhìn Trịnh Vy, nhỏ khẽ gạt nước mắt:
"Em không sao, miễn Tuyết Kỳ hạnh phúc. Cái mạng của em là bà chủ cứu, bà chủ đã nhờ em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-canh-sat/3027341/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.