"Haizzz, thật đáng tiếc đã trễ chuyến bay rồi anh ơi."
Vương Quân tinh nghịch nhìn Boss, có chị dâu Lục Tuyết Kỳ đây sao nó đi được hehe.
"Tiểu Quân, em cố tình?"
"Không có, em chỉ cố ý... ôi không là vô ý, vô ý thôi hơ hơ."
"Không nói nhiều chiều nay phải đi."
Vương Thiên bỏ đi mặc kệ khuôn mặt đáng thương của Vương Quân, phiên tòa đã đưa ra phán xét cuối cùng hic.
_____
"Chị dâu à, em không muốn đi đâu!!!"
Lục Tuyết Kỳ nhìn Vương Quân rồi nhìn sang Vương Thiên, tảng băng trên khuôn mặt ngàn năm của anh vẫn không có tí nào gọi làn tan, kì này Vương Quân phải đi thật rồi.
"Tiểu Quân, em chuẩn bị đi à."
"Anh Vũ, năn nỉ tiếp em đi, em không muốn đi về Mĩ đâu."
Lăng Vũ cười bâng quơ rồi chạy biến, thật ra hắn muốn đến gặp Lục Tuyết Kỳ để hỏi thăm về Tiểu Vy Vy, nhưng hình như anh em họ Vương đang xảy ra nội chiến, ai ngu đến nổi ở lại để làm bia?
"Tiểu Quân, tạm biệt em nhé!"
"Huhu chị dâu ơi."
"Nhanh đi, sắp bay rồi kìa."
Liếc Vương Thiên một cái sắc lẽm rồi nhìn Lục Tuyết Kỳ cười cái rõ tươi, Vương Quân nhanh chóng bước đi vào trong.
_____
New York
Rầm...
"Trời ơi cái áo hiệu của tôi."
Vương Quân lấm lét nhìn chàng trai nó mới đụng rồi nhìn cây kem của nó đã rơi xuống nền mà cứ đứng im.
Nó định xin lỗi rồi chuồn nhưng tiếc cây kem quá nó đành hất mặt rồi chuồn đi. Cuộc đời không như mơ tên con trai nó vừa đụng đã nhanh chóng túm cổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-canh-sat/104090/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.