"Mẹ sao cái tên này lại ở đây???"
Vừa vào nhà Lục Tuyết Kỳ đã hét lớn lên, Vương Thiên - tên nghi phạm mà cô đang tìm chứng cứ để buộc tộc đang ngồi chễm chệ trên sofa trong phòng khách nhà cô.
"Vì mà hét lên vậy tiểu bảo bối?"
Bà Ngọc từ từ đi xuống cầu thang dịu dàng hỏi đứa con gái cưng.
"Mẹ à, cái tên này ở đâu vô đây!?"
"Chồng con mà con gọi ngộ vậy Tiểu Kỳ"
Lục Tuyết Kỳ nghe mà muốn choáng váng.
Chồng á? Chồng ư? Chồng???
Đúng rồi, chắc chắn mẹ cô bị uy hiếp rồi nên mới vậy.
"Mẹ à cái tên này đã đe dọa mẹ sao?"
"Không phải, là mẹ sắp xếp cuộc hôn nhân này cho con, tiểu bảo bối à con đã 22 tuổi rồi đó"
"Hôn nhân gì chớ, con không muốn đâu"
Bà Ngọc nhìn đứa con cứng đầu của mình mà chuyển sang giọng điệu rất ư "nhẹ nhàng"
"Lục Tuyết Kỳ, con có muốn ngày mai sẽ ở nhà không được đi làm nữa không??"
Ở nhà? Không được đi làm? Thế chẳng khác gì không cho phép cô điều tra về cái chết năm ấy của ba cô.
Không được Lục Tuyết Kỳ, mày phải đòi lại công bằng cho ba của mày..
"Được, con sẽ đồng ý cuộc hôn nhân này nhưng..CON VẪN ĐI LÀM"
Nói rồi Lục Tuyết Kỳ dậm chân đi lên phòng mình không quên liếc xéo Vương Thiên. Vương Thiên nãy giờ ngồi ung dung uống trà, khi Lục Tuyết Kỳ đã lên phòng anh vẫn ở lại nói chuyện với bà Ngọc. Dường như mối quan hệ của họ không đơn giản.
_____
Lục Tuyết Kỳ bị bắt ở nhà một tuần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-boss-la-canh-sat/104083/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.