Bạc Hạc Hiên hiểu quá rõ trình độ nấu nướng của Khương Mạn, nhưng mà thầy dạy nấu ăn, đầu bếp nổi tiếng Sirth người từng dành ba ngôi sao Michelin lại không tin chuyện này.    
“Tin tôi đi, anh Bạc, không có học sinh nào mà tôi không dạy được.”   
“Đây chỉ là một món bánh ngọt hết sức đơn giản thôi.”   
Đầu bếp Sirth tràn đầy tự tin, Bạc Hạc Hiên đưa tay sờ lông mày, nhìn người nào đó đang tràn đầy hy vọng, và một đầu bếp nổi tiếng hết sức tự tin.   
Anh mím môi, dùng tay trái ôm lấy khuỷu tay phải, hơi nâng tay phải lên: “Tôi mở mắt mong chờ.”   
(Bạc Hạc Hiên: luôn không tin điều đó.)   
(Đầu bếp Sirth vẫn còn trẻ, cần để Khương võ thần dạy anh ta biết thế nào là sự tàn nhẫn của xã hội.)   
(Cười bể bụng, biểu cảm lúc này của Bạc thần phức tạp tới mức khó nhìn.)   
(Giống y như là ‘tôi lặng lẽ đứng đây nhìn anh bị hành chết.jpg’ chuẩn chưa!)   
“Anh tin tưởng vào năng lực của em một chút được không hả?” Khương Mạn không phục lẩm bẩm.    
Bạc ảnh đế mặt mày rạng rỡ, lộ ra vẻ háo hức mong chờ đầy giả tạo: “Yêu Nhi nhất định làm được, tương lai thành đầu bếp nổi tiếng.”    
“Xì, giả quá, Bạc giả giả diễn xuất của anh kém rồi đó!” Khương Mạn lên án: “Nếu còn vậy, anh sẽ mất chức ảnh đế thôi!”   
Bạc Hạc Hiên liếc cô một cái, nhìn động tác trên tay cô khéo miệng lại giật giật: “Bảo em đập trứng chứ đâu bảo em……làm rơi cả vỏ trứng vào……”   
Khương Mạn đánh trứng một cách thô bạo, cũng chả biết 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612307/chuong-1348.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.