Khương Mạn đứng lên: "Vậy thì phải đề phòng... Tốt nhất là em phải nói chuyện cẩn thận với anh hai mới được."
“Không kịp nữa rồi.” Bạc Hạc Hiên chỉ ra ngoài cửa sổ: “Xin chúc mừng, Yêu Nhi xấu xa, đồng minh -1.”
Bóng lưng Khương Vân Sênh buồn bã bước ra khỏi cổng, lên xe.
"Bạc Hạc Hiên, không phải anh cũng một phe với em sao? Sao anh vẫn còn có thể cười trên nỗi đau của em như vậy?"
Khương Mạn không tức giận, bị anh nhéo nhéo vào hai má, Bạc Hạc Hiên nheo mắt, có chút uy hiếp:
"Vậy nên bây giờ em chỉ còn có anh là đồng minh thôi, đồng chí Khương Mạn, thời gian thử thách của em đến rồi."
Khương nữ vương nhếch môi cười khinh bỉ, nhìn anh kìa, anh định tạo phản sao?
Giọng điệu của người đàn ông uể oải, anh nhìn cô cười nửa miệng, trong mắt tràn đầy vẻ chế giễu: "Đối với đồng minh duy nhất còn lại, phải dỗ dành anh thật tốt, biết chưa?"
Hai tay anh dùng sức, bóp chặt má cô lại rồi nheo mắt nói: "Nghe nói, gần đây chú Elijah của em nhận được rất nhiều lời mời. Có rất nhiều người muốn được gặp em- tiểu công chúa cao quý nhất gia tộc Lancelot."
"Nói một hồi, hoá ra là người nào đó đang hoang mang rồi à."
Khương Mạn cười đắc ý, hất cằm lên và nói: "Vậy nên, anh phải thể hiện thật tốt để lấy lòng em! Nếu không, nếu tâm trạng em không tốt, mỗi ngày đều phải hẹn hò anh, không ngày nào được giống ngày nào, phải thật tuyệt vời~ "
Bạc Hạc Hiên: "Ha ha..."
Anh ôm cô bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612265/chuong-1306.html