Ai nói tình bạn giữa các cô gái không đẹp hơn tình yêu chứ? (Bất giác rơi nước mắt, đây mới thật sự là tình bạn đáng có…)
Tôn Hiểu Hiểu sau khi nhận giải liền bị túm sang bàn của Khương Mạn ngồi.
Hội trường vô cùng lớn, cũng không tới nỗi thiếu chỗ ngồi.
Chỉ là Bạc ảnh đế đành phải rời sang ghế bên cạnh ngồi, để nhường lại vị trí cho quý phi Đại Ngọc.
“Đây chính là cúp ảnh hậu sao, cho tôi sờ tí, xin tí vía.” Tang Điềm sờ nhiệt tình, sờ xong lại xoa lên đầu bản thân, chẳng khác nào đi chùa vái Phật, xoa đầu để khai sáng trí tuệ cả.
“Tang Điềm Điềm cô vừa vừa phải phải thôi chứ, lớp mạ cũng sắp bị cô chùi bay luôn rồi kìa.” Đại Ngọc chế giễu.
Khương Mạn cười híp mắt: “Xếp hàng, xếp hàng, tôi cũng sờ với.”
Đại Ngọc trợn mắt: “Cúp của người đàn ông trong nhà cô chất đầy một phòng, còn phải sờ cúp của tôi sao?”
“Sao mà giống nhau được?” Khương Mạn đùa nghịch chiếc cúp trong tay.
Trước kia cô thật ra cũng chẳng có mấy trông đợi vào giải thưởng gì đó, nhưng mà, ở trong bầu không khí này, tâm trạng cũng bị ảnh hưởng đôi chút.
Tuy hai mươi năm trước không phải là bản thân cô thật sự lăn lộn trong giới giải trí, nhưng trở về đây cũng hơn một năm rồi. Thân là một diễn viên, thành tích của cô một năm nay cũng không ra làm sao.
Phim điện ảnh chỉ có ‘Kẻ giết người’ và ‘Chiến cốt’, làm khách mời cho bộ web drama ‘Sinh tồn vô hạn’ do Đại Ngọc đóng vai chính.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612214/chuong-1255.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.