(Chụp màn hình! Chụp màn hình!)
Còn bên kia Bạc Hạc Hiên lộ ra bộ mặt không muốn nhìn gì hết, khóc không được cười không xong đưa tay lên ôm mặt.
Khương Vân Sênh cau mày. Mấy đứa con gái này điên rồi à, to gan hơn cả đàn ông.
Khương Mạn cũng sững sờ, tim gan nhộn nhạo loạn xạ.
Cô đưa tay ôm mặt, sau khi bị Tôn Đại Ngọc và Tang Điềm hôn trộm, hai người kéo tay nhau chạy: “chạy chạy chạy”
Hai người chạy mất để Khương Mạn đứng lại một mình, hai bên má còn hai dấu son đỏ chót. Rất nhanh cô lấy lại tinh thần chỉ bản thân mình nói: “Nhìn thấy chưa, mê lực đấy!”
Chả biết vị vào hét to: “Mê lực của cô Khương có thể chia cho tôi chút không?”
“Đã ngủ đâu mà nằm mơ!” Khương Mạn trả lời xong cũng nhanh chóng chạy mất.
Bước chân nhanh như bay đi tìm hai tên đầu sỏ. Còn chưa kịp bắt người đã bị chặn lại.
Bạc Hạc Hiên kéo tay cô, chua chát nói: “Như vậy đã được chưa, Khương bệ hạ.”
“Em phải báo thù!”
“Báo thù kiểu gì?”
Khương Mạn nghiến răng nói: “Hôn chết bọn họ luôn!”
Bạc Hạc Hiên vừa ôm vừa kéo cô vào một góc, cúi đầu hung hăng hôn cô một trận. Mặc kệ tiếng la hét ở xung quanh.
Anh hung dữ nói: “Thế anh phải hôn chết em trước đã!”
Trần đầu trọc sờ tóc trên đầu quay qua nhìn Khương Vân Sênh: “Chúng ta hình như hơi thừa ở đây?”
Khương Vân Sênh nhìn theo bóng váy đỏ dài: “Đạo diễn Trần đừng tính tôi vào.”
Tôn Đại Ngọc cũng nhìn thấy Khương Vân Sênh, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612207/chuong-1248.html