Khương Nhuệ Trạch cười trộm, Tang Điềm véo vào tay anh một cái.
Ở bên nhà họ Tang cả buổi chiều, gần đến tối Khương Nhuệ Trạch mới đi tới chỗ anh cả. Trước khi đi còn hỏi Tang Điềm có muốn đi cùng không.
“Ngày mai em còn có việc, không đi được, hơn nữa……khụ, em cần thời gian tiêu hoá thân phận này.”
Tang Điềm có chút không biết đối mặt với Khương Mạn thế nào.
“Em vẫn chưa chết tâm với em gái anh à?” Khương Nhuệ Trạch có chút nhăn nhó nói.
Tang Điềm có chút cắn rứt lương tâm: “anh không cần quản chuyện của em và chị Khương!”
Khương husky hoảng sợ, “Tang không cay, em đã đồng ý với anh là không tiếp cận mục tiêu kiểu này rồi cơ mà!!”
Tang Điềm: “……”
Anh đúng là đồ ngu.
……
Khương Nhuệ Trạch cảm thấy mình đã thoát độc thân nhưng hình như cũng không phải như vậy.
Chỗ Khương Lệ Sính ở là một căn nhà kiểu phương tây cổ kính có trang viên phía bên ngoài. Khương Mạn đã từng tới đây vài lần, đây cũng là nơi cha mẹ mấy anh em từng ở, thời thơ ấu anh cả cũng ở đây.
Sau này toàn nhà này bị nhà họ Khương cướp mất, sau khi anh cả làm xong việc đầu tiên là lấy lại được Lancelot thì lấy lại trang viên và tòa nhà này.
Khương Lệ Sính đốt lò sưởi âm tường, Khương Vân Sênh còn đang cầm cái xiên để nướng đồ, ở trên có mấy quả quýt xanh. Khương mạn ngồi đối diện cái lò sưởi, tay đang nhận cốc cacao nóng từ tay Khương Tử Mặc.
Sau khi Khương Nhuệ Trạch quay về, liền kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612195/chuong-1236.html