"Đừng đánh giá bản thân mình quá cao, được không? Không phải tất cả đàn ông tiếp cận cô chỉ để theo đuổi cô đâu!"
“Tôi biết mà.” Khương Mạn gật đầu và nhướng mày: “Không phải đàn ông nào cũng có thể còn thở sau khi tiếp cận tôi.”
Sở Thánh Kỳ chửi thề một câu, ngậm điếu thuốc trong miệng rồi rời đi, nhưng trong mắt lại nở một nụ cười.
Là bạn bè? Có lẽ đã trở thành bạn bè rồi.
Vấn đề này còn cần một câu trả lời rõ ràng sao? Tự hiểu đi.
Sau khi Bạc Hạc Hiên nói chuyện với ông Sở xong, anh từ chối lời mời ở lại đó ăn tối rồi cùng Khương Mạn về nhà.
Hai người cùng nhau đi dạo trong khu dân cư, đây cũng là khoảng thời gian nhàn rỗi hiếm hoi.
Đột nhiên Bạc Hạc Hiên nói: "Anh không hạn chế việc em kết bạn."
Khương Mạn không nhịn được cười: "Không phải anh nói chuyện với ông Sở sao? Còn nghe lén em nói chuyện nữa."
"Ừm, dù sao thì anh cũng khá ghen."
Khương Mạn liếc anh một cái: "Đức tính của đàn ông."
"Việc kết bạn là phụ thuộc vào duyên số. Không phải em cũng có những người bạn là nam giới sao, ví dụ như anh Tự, Trần đầu trọc, đồng chí Lão Vân, Lý lão âm, A Tam... đều không phải sao?"
"Sở Thánh Kỳ... Tên này quá kiêu ngạo, cần phải có một chút thời gian để anh ta tém tém lại."
Bạc Hạc Hiên cười và nói: "Anh ta cũng khá hiểu biết đó chứ."
"Anh ta thật sự không nghĩ tới chuyện theo đuổi em đâu." Khương Mạn hiểu rất rõ về bản thân:
"Chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612184/chuong-1225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.