"Không, nhưng tôi đề nghị cô hãy ngừng chơi đàn trước."
Dương Tiểu Tuyết có chút khó hiểu, ngay sau đó Mạnh Quân và Đinh Đinh đã tới gõ cửa, Khương Mạn mở của gọi bọn họ vào.
Sau khi mọi người vào, cô lấy ra một bộ bài.
"Đêm nay đừng ngủ nữa, chúng ta chơi bài đi?"
Mạnh Quân và Đinh Đinh vui vẻ đồng hành, nhưng Dương Tiểu Tuyết lại tò mò hỏi: "Ngày mai không phải làm việc à?"
Trong mắt cô ấy có sự thắc mắc.
Khương Mạn biết cô ấy không dễ lừa nên liền cười nói: "Trước tiên chơi một ván, đêm còn dài, còn có thời gian để tán gẫu."
Dương Tiểu Tuyết gật đầu, cũng không hỏi vặn nữa.
Sau vài ván bài, Dương Tiểu Tuyết và Khương Mạn thay phiên nhau làm người thắng.
Mạnh Quân và Đinh Đinh đều cảm thấy rất đau khổ.
"Em dám cá là nhất định chị Mạnh biết tính bài!"
"Chị Dương, số chị đỏ thật là đó, cho dù có vua cũng không thể thắng nổi chị!"
Một người là vua của vua, một người là người đã được ông trời chọn để thắng, vậy thì làm sao hai người thường bọn họ thắng nổi! “Vậy thì đừng chơi bài nữa, chúng ta nói chuyện đi.” Dương Tiểu Tuyết đặt bài xuống, nhìn Khương Mạn.
Đối mặt với chị Dương súng thần công, Khương Mạn cũng thở dài.
Cô nhún vai và nói: "Tối nay sẽ có một màn kịch lớn. Vì nghĩ tới sự an toàn của mọi người, mọi người sẽ an toàn hơn khi ở cùng tôi."
Biểu cảm của ba nữ thần có chút thay đổi.
Mạnh Quân và Đinh Đinh không hiểu gì.
Dương Tiểu Tuyết động não:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612163/chuong-1204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.