Khương Mạn ác ý sờ sờ cằm: “Em muốn xem phải ứng của cô ta như thế nào.”
Bạc Hạc Hiên nhướng mày: “Cái cách khác bình thường này không tệ.”
Vương Tuệ Kỳ leo núi, leo thật là cô đơn.
Gió trên đỉnh núi như tát vào mặt cô ta vậy, tát đến đau rát cả mặt.
Lúc sắp hoàng hôn, trên đỉnh núi bỗng nhiên bị mây đen che phủ, không những không nhìn thấy hoàng hôn, còn không nhìn thấy cả Khương Mạn!
Cả người Vương Tuệ Kỳ đều cảm thấy vô cùng khó chịu, giống như dồn hết sức để đánh ra một đường quyền mạnh mẽ, kết quả là đối phương đứng yên một chỗ nhưng bản thân vẫn đánh lệch hướng.
Đối phương còn vừa ăn hủ tíu trộn vừa chế giễu: Hê hê, đánh trật rồi kìa ~
Khi Thường Hấn Nhi đi được nửa đường thì đổi sang ngồi cáp treo để lên núi, tức giận ngồi nói xấu với cô ta về việc Khương Mạn và Bạc Hạc Hiên nửa đường chạy đi ăn hủ tíu trộn, Vương Tuệ Kỳ lúc này chính là có cảm giác tức giận giống như vậy.
Bản thân như bị biến thành một kẻ ngốc.
Hủ tíu trộn, hủ tíu trộn.....cái thứ hủ tíu trộn chết tiệt! Cái thứ hủ tíu trộn chết tiệt!!
Vương Tuệ Kỳ tái mét cả mặt.
Hạ Đông thấy vậy nói: “Trên núi này lạnh thật đấy, mặt của tiểu Vương đông cứng rồi kìa.”
Vương Tuệ Kỳ suýt thì buột miệng nói ‘cái lão mập chết tiệt này cút đi cho bà’!
Nếu không phải xung quanh khu vực ngắm hoàng hôn có rào chắn vây quanh, thì cô ta đúng thật là muốn khiến cho lão mập này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612155/chuong-1196.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.