Lan Quy cẩn thận từng chút một lấy từ trong tay mình ra một củ khoai lang nướng: "Bất Ly, ngươi mau ăn đi, đây là thứ Tiểu Đức Tử lén nhét cho ta đấy."
“Bệ hạ, thần không đói.” Bất Ly lắc đầu, ho khan một tiếng, vết bàn tay tát trên mặt vẫn còn đó là vết tích còn sót lại sau màn tra tấn ban ngày.
“Bảo ngươi ăn thì ngươi cứ ăn đi.” Lan Quy đặt củ khoai lang vào tay Bất Ly rồi nói nhỏ: “Cố chịu đựng đi, chịu đựng một thời gian, sau này khi chúng ta lớn lên rồi mọi chuyện sẽ ổn thôi.”
"Bất Ly, ngươi nhất định phải một lòng trung thành với ta, không được rời bỏ ta mà đi."
Đứa trẻ Lan Quy trầm giọng nói, nhìn Bất Ly: "Ta chỉ còn có ngươi thôi."
Hai mắt Bất Ly đỏ hoe: "Vậy thần và bệ hạ mỗi người một nửa."
Trong thế giới băng giá, hai đứa trẻ cùng nhau mỉm cười.
Khoai lang nướng nóng hổi được chia làm đôi, nhưng ngay sau đó, nụ cười của hai người liền khựng lại.
Bên trong củ khoai lang có một vài chiếc kim nhỏ được cắm vào, tỏa ra một thứ ánh sáng lạnh. Ý đồ xấu xa của thế giới này lại một lần nữa quấn lấy hai đứa trẻ.
Thất Hiểu và anh Sơn đã không thể nói nên lời và cảm thấy ớn lạnh đến tận xương tuỷ.
Cả rạp phim đều im lặng như tờ. Mọi người đều nhìn chằm chằm vào màn hình.
Hai đứa trẻ đã nếm mật nằm gai, hết lần này đến lần khác tránh khỏi những tình huống ngặt nghèo thì một lần tình cờ gặp được Thiếu tướng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612068/chuong-1109.html