Khương Tiểu Bảo lấy lại tinh thần chợt cười phá lên, cười tới híp cả mắt lại, làm cho Khương Mỹ Lâm nhìn cậu ta như nhìn một đứa điên.
Cậu ta buột mồm một câu: “Khương Mỹ Lâm, chị bị ngu hả?”
“Đến giờ phút này rồi mà chị còn bảo chị là chị hai của tôi? Hai mươi mấy năm, đã ngày nào chị coi tôi là một người em trai? Coi tôi như một người trong gia đình?”
“Phi!” Khương Tiểu Bảo nhổ nước bọt: “Kéo người xuống nước à! Chị mà coi tôi là em thì đã không tặng đồng hồ cho tôi, đã không trơ mắt nhìn người ta đến giết tôi!”
“Bây giờ diễn chị em tình cảm cái gì? Chị định biến tôi thành chìa khóa thoát thân à? chị xứng đấy.”
“Chị tôi chỉ có Khương Mạn thôi! Còn chị, cút ngay đi, đừng có làm ô nhiễm không khí!”
Mặt Khương Mỹ Lâm hết đỏ rồi lại tím, chuyện cái đồng hồ đã bại lộ, cô ta cũng có chút áy náy, đáng ngạc nhiên hơn là Khương Tiểu Bảo lại biết bản thân không phải con dòng thứ? Mấy ngày nay cô ta ở nhà, cũng không liên lạc gì với Khương Nghiệp Minh, cho nên không biết chuyện Khương Tiểu Bảo đã biết tất cả mọi chuyện.
“ Ai đó ‘mời’ vị này đi hộ cái.” Bạc Hạc Hiên mở mồm: “Ô nhiễm không khí phòng khách.”
Charlie đang đứng xem kịch vui ở bên cạnh lập tức gọi bảo vệ đưa Khương Mỹ Lâm đi. Vẻ ngoài điên cuồng của cô ta thu hút ánh mắt mọi người.
Cô ta bị bảo vệ lôi đi một đoạn mới như bừng tỉnh, chửi bới ầm ĩ, giãy giụa loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612050/chuong-1091.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.