“Thuốc mê là chắc chắn có, nhưng sau khi phẫu thuật thì sao?” An Dật thong dong nói: khoảng thời gian phục hồi sau phẫu thuật, nếu tinh thần của bà ấy có dấu hiệu bất thường, mấy người cảm thấy bà ấy có thể chống đỡ được không?”
Không đợi Khương Mạn lên tiếng, An Dật liền nói: “Tôi biết cô muốn nói gì, năng lực của bà ấy đã không còn nữa rồi, bây giờ bà ấy cũng yếu ớt như một người bình thường mà thôi.”
“Còn về cô...năng lượng của cô chưa chắc đã có tác dùng với cô út của cô.”
“Tại sao?” Khương Mạn không hiểu.
“Nguyên lý rất đơn giản, dùng thuật ngữ mà tất cả mọi người đều có thể hiểu đó là tính kháng thuốc.”
An Dật cầm con dao gọt hoa quả, khẽ cứa lên ngón tay mình, ông ấy đưa tay ra: “Thử xem, năng lực của cô có tác dụng với tôi không.”
Khương Mạn nhăn mày, tay phủ lên ngón tay của An Dật.
Một lúc sau, cô buông tay ra.
Lại thấy vết thương trên tay An Dật vẫn như cũ, không hề được chữa lành.
An Dật: “Năng lực trị liệu của cô có tác dụng đối với người bị cải tạo gen và người bình thường, dù sao thì gen cải tạo gì đó cũng đều do thuốc được chiết xuất từ cơ thể người có dị năng.”
“Nhưng những người như tôi và cô út của cô, bị Zeus dày vò thành người không ra người, quỷ không ra quỷ, Zeus muốn vắt kiệt giá trị trên người chúng tôi, sẽ không để cho chúng tôi dễ dàng chết đi.”
“Năng lực trị liệu của cô rất mạnh, nhưng cơ thể chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4612029/chuong-1070.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.