Rõ ràng là ban ngày nhưng rèm cửa vẫn kéo lại, nhưng ở mép cửa sổ có một khe hở khoảng vài cm, chỉ đủ cho một mắt liếc nhìn.
Tối đen như mực giống như vực thẳm. Trong bóng tối đó có một con mắt đang rình mò.
Cho dù thị lực của Khương Vân Sênh có tốt đến đâu cũng không thể nhìn rõ đôi mắt ẩn trong bóng tối từ một khoảng cách xa như vậy.
Nhưng trong lúc giả vờ vặn vẹo cổ, anh ta đã nhìn thấy rèm cửa trên tầng tám chuyển động!!
Rèm cửa được làm từ sợi hóa học đã rất cũ kỹ, có một chút tác dụng phản quang, dù chỉ khẽ động đậy cũng khiến người ta dễ dàng nhận ra.
Khương Vân Sênh hít một hơi.
Vừa rồi, bên cạnh cửa sổ quả nhiên có ai đó! Người đó vẫn đang canh chừng họ!
Nếu suy đoán của Khương Tiểu Bảo là đúng, e rằng vừa rồi cô gái đó đang cầu cứu, không chừng tính mạng của cô ta đang gặp nguy hiểm!
95 tệ, tiếng xích, ánh mắt canh chừng phía sau cửa sổ … Chắc chắn là có vấn đề!
Khương Tiểu Bảo muốn ngẩng đầu lên, nhưng giọng nói bình tĩnh của Khương Vân Sênh đột nhiên vang lên: "Đừng nhìn lên!"
"Trên đó có người đang theo dõi chúng ta."
Cổ của Khương Tiểu Bảo ngay lập tức cứng lại.
"Chúng ta giả bộ rời đi trước, đừng làm kinh động đến phía trên, nhanh lên!"
Cậu ta gật đầu một cách gượng gạo.
Khương Vân Sênh nhanh chóng bước đến chiếc xe điện rồi cùng Khương Tiểu Bảo giả vờ rời đi.
PD vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra nên chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611988/chuong-1029.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.