Khương Mạn ra hiệu cho A Tam bọn họ đi sang một chỗ riêng.
Tang Điềm đứng đó lúng túng, Khương Nhuệ Trạch cúi đầu.
Khương Mạn nheo mắt: "Hai người... là như thế nào vậy?"
Tang Điềm lập tức nói: "Không liên quan gì đến em, em không biết Khương Nhuệ Trạch tới!"
"Anh cũng tiện đường ghé qua đây lướt Internet thôi..." Khương Nhuệ Trạch chột dạ nói: "Chứ anh không đến gặp cô ấy đâu."
Khương Mạn chậc chậc hai tiếng. Không ngờ, thực sự không ngờ...
“Anh tiện đường ghé qua lướt mạng hay lắp ráp máy tính?” Khương Mạn trêu chọc: “Không ngờ anh ba còn có khả năng làm thợ sửa chữa.”
Khương Nhuệ Trạch nhìn cô chằm chằm với vẻ mặt méo xệch đi, xấu hổ đến mức không dám ngẩng đầu lên.
"Chị ~~" Tang Điềm lại muốn dùng chiêu làm nũng.
Khương Mạn nhanh chóng từ chối: "Đừng gọi là chị, không thích hợp! Không chừng sau này còn phải thay đổi cách xưng hô cũng nên."
Tang Điềm đột nhiên đỏ mặt, vội vàng nói: "Khương Nhuệ Trạch và em thực sự không có gì! Em, em không thích đàn ông!!"
"Nếu không thích đàn ông thì cô thích gì? Cô thực sự thích em gái tôi à?" Khương Nhuệ Trạch trừng mắt nhìn cô ấy.
Tang Điềm cũng hung hăng lườm anh một cái: "Im miệng đi, kẻ biến thái trong nhà vệ sinh!"
"Tang không cay, đồ chết tiệt nhà cô, thanh danh của tôi bị huỷ hoại là do ai chứ?!"
Khi hai người bọn họ ở gần nhau, chắc chắn không quá 3 phút là sẽ bắt đầu tranh cãi.
Khương Mạn hóng hớt với vẻ đầy thích thú, tiếc rằng vừa rồi cô ra ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611985/chuong-1026.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.