"Em gọi anh là anh trai là vì nể mặt chị! Hừ! Anh không thích em, em cũng không thích anh đâu!"
Khương Vân Sênh không hề tức giận, anh ta vội vàng lau sạch thùng giữ nhiệt và kiểm tra xem những phần đồ ăn còn lại có bị đổ ra ngoài hay không.
Sau đó anh ta mới nói: "Tôi không coi thường cậu, nhưng tôi không thích cậu thì đó là sự thật."
Khương Tiểu Bảo: "..."
Mắt của Bảo nhi gia hơi đỏ.
Giọng điệu của Khương Vân Sênh vẫn nhẹ nhàng: "Tôi không biết nhà cậu đã dạy dỗ cậu như thế nào, nhưng cậu đã 19 tuổi rồi, tôi nghĩ cậu nên rõ ràng một điều.
"Thẳng thắn và bất lịch sự là hai chuyện khác nhau."
"Dáng vẻ cậu lái xe trông rất ngầu, nhưng dáng vẻ thiếu trách nhiệm của cậu cũng rất khôi hài."
"Em thiếu trách nhiệm chỗ nào?"
Khương Vân Sênh nhìn cậu ta nói: "Công việc hiện tại của cậu là shipper, trách nhiệm của cậu là giao hàng một cách nguyên vẹn đến tay khách hàng."
"Nếu cậu làm tốt, nhận được lời khen ngợi và tự hào về điều đó là chuyện đương nhiên. Nếu cậu làm sai, hãy giữ vững lập trường và tự kiểm điểm lại bản thân."
"Tai trên mũ bảo hiểm của cậu đại diện cho điều gì, có lẽ quản lý đã nói với cậu rồi?"
"Đây có thể là một công việc không được coi trọng, nhưng dù cho vị trí của nó có tầm thưởng hơn nữa thì cũng có rất nhiều người đang nỗ lực hết mình để tỏa sáng và làm tốt nhất có thể."
"Thứ cậu muốn là sự ngầu lòi của bản thân, nhưng chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611981/chuong-1022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.