Lúc sắp đến biệt thự, Khương Mạn gọi điện thoại nói: "Tôi sắp tới rồi, cậu cứ mở cửa là được."
Bên ngoài biệt thự.
Khi còn ở phía xa, Khương Mạn và Khương Vân Sênh đã nghe thấy tiếng mắng chửi.
"Thả tôi ra!"
"Các người đừng tưởng rằng tôi không dám làm gì, tôi còn sợ chính bản thân mình khi trở nên hung dữ!"
"Sức mạnh của tôi còn vượt qua cả Hoắc Khứ Bệnh cho nên việc xử lý dám rác rưởi các người chỉ là chuyện nhỏ!"
"A! a, gãy gãy rồi, cánh tay của tôi!Mẹ kiếp! Người anh em, anh có thể nhẹ tay chút được không!"
Bảo nhi gia giống như một kẻ vô dụng, bị hai người anh em vạm vỡ nhấc lên và hai chân nhấc lên khỏi mặt đất.
Cậu ta ngước mắt lên thì nhìn thấy Khương Mạn, kinh ngạc kêu lên: "Chị ơi! Mau đến cứu em với!!"
Khương Mạn không nói gì, nhìn lướt qua cậu ta rồi nhìn về phía người phụ nữ đi ra từ biệt thự.
Khương Mỹ Lâm ăn mặc sang trọng, đứng trên bậc thềm với vẻ mặt kiêu ngạo.
Khương Vân Sênh cau mày, rõ ràng anh ta đã nhận ra Khương Mỹ Lâm và Khương Tiểu Bảo. Chỉ là anh ta không ngờ rằng học sinh do ekip chương trình sắp xếp cho Khương Mạn lại là cậu ta.
"Chị hai! Chị hãy mau bảo người của chị thả em ra! Em đã nói rồi, em sẽ không cùng chị quay về đâu, em muốn cùng chị gái em kiếm tiền!"
Khương Tiểu Bảo quay đầu lại và nói với Khương Mỹ Lâm.
“Chị gái em?!” Khương Mỹ Lâm chế nhạo:
“Khương Tiểu Bảo, bình thường cha dung túng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611971/chuong-1012.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.