(Cái thẻ gợi ý nghề nghiệp này là cái quái gì vậy? Sao tôi nhìn mà chả hiểu gì hết cả?)
(Cảm xúc của Điềm Điềm hình như có liên quan tới trò chơi……Chả lẽ định để cô ấy làm game thủ?)
(Thiên Sách và Khương võ thần chuyên nghiệp thật, có vẻ cao tay đây!)
(Cười chết mất, Lý Lão m tại sao lại bị gọi là Lý Lão m? Kể cả khi ông ta có là một đạo diễn giỏi, ông ta cũng không để khách mời trải qua bảy ngày dễ dàng tới vậy đâu?)
(Lầu trên nhìn ra chân tướng rồi, không hành hạ khách mời thì chắc chắn không phải Lý Lão m!)
Cư dân mạng nhao nhao bình luận, không ngừng đưa ra giả thuyết.
Tang Điềm: “Cái nghề nghiệp này của tôi là cái gì vậy? không phải định cho tôi đấu game điện tử đó chứ? Cái này……tôi chơi được.”
Lão Lý cười không nói gì.
Khương Mạn không có ý định phá vỡ mộng đẹp của đứa bé ngây thơ này, mùa thứ hai rồi đấy Điềm ngốc nghếch ơi! “Ba tổ chức thần bí phục vụ đất nước?” Khương Vân Sênh nhíu mày, ăn xong bữa sáng thì đứng dậy nuốt một ngụm nước bọt, “Có chút khó, chưa đoán ra, tiểu Mạn em đoán ra không?”
Khương Mạn đương nhiên biết, cô còn là khách hàng quên của mấy tổ chức này ấy chứ.
“Anh hai biết đi xe đạp điện không?”
Khương Vân Sênh ngơ ngác một lúc mới nhả ra được hai chữ: “Chắc……có……”
“Vậy thì không vấn đề gì rồi.”
“Không phải……mọi người đoán được ra nghề nghiệp rồi đấy chứ?” Tự Thiên Sách hớn hở: “Em gái đoán hộ anh, của anh là gì?”
Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611930/chuong-971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.