Khương Mạn luôn khiến người khác phải á khẩu không nói nên lời, nhưng ít ai có thể khiến cô cứng họng. Đến nỗi khi chị Lam và Cố Trầm nhìn thấy cảnh này, bọn họ hoàn toàn quên mất khát vọng sinh tồn của bản thân, cười thành tiếng.
Ngay khi khóe môi Bạc Hạc Hiên nhếch lên thì Khương Mạn đã nhìn anh chằm chằm.
"Lần trước anh nói em hát hay."
Bạc Hạc Hiên giải thích: "Mỗi người có một gu khác nhau".
Khương Tử Mặc nhướng mày nghĩ thầm: Không phải tác dụng giảm tiếng ồn của tai nghe rất tốt sao?
Khương Mạn như đột nhiên hiểu ra: "Vậy thì sau này mỗi sáng em đều hát một đoạn để đánh thức anh nhé?"
Nụ cười của Bạc ảnh đế nhạt dần, anh nghĩ về điều đó rồi gật đầu, "Được thôi."
Đồng ý vui vẻ như vậy nhất thời khiến cô nghi ngờ, người đàn ông này thật sự thấy giọng hát của cô cảm động lòng người sao? Đây có phải là tình yêu đích thực không?
Khương Tử Mặc đã nắm bắt được trọng điểm: Mỗi buổi sáng!
Anh ta nheo mắt nhìn Bạc Hạc Hiên, đôi môi mỏng mím chặt, sau đó liếc nhìn em gái mình đang được an ủi.
Một cảm giác bất lực nặng nề cứ quanh quẩn trong lòng. Anh ba nói đúng, người đàn ông này thật là ranh ma quỷ quyệt! Vì vậy, Khương Tử Mặc hỏi: "Tai nghe vừa rồi anh đeo trông rất đẹp, là của hãng gì vậy?"
“Tai nghe?” Ánh mắt nguy hiểm của Khương Mạn nhìn qua đó.
Bạc Hạc Hiên xoa xoa lông mày và cười khổ, cho dù anh đã ngồi vào vị trí em rể rồi. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611904/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.