“Anh phải đối tốt với chị ấy đấy, không được bắt nạt chị ấy, kiếp trước nhất định là anh đã giải cứu cả giải ngân hà nên kiếp này mới lừa được chị ấy vào tay.”
“Ừ, anh cũng thấy vậy.”
“Chị dâu thực sự quá lợi hại, dị năng, là dị năng đó! Superwoman!”
……
Bạc Thiên Y ríu rít nói không ngừng, ánh mắt như phát sáng, không còn u ám nữa, cô ấy lúc này mới thật sự giống một thiếu nữ mới chỉ 20 tuổi.
Bạc Hạc Hiên ở bên cạnh yên tĩnh nhìn em gái, thỉnh thoảng lại phối hợp gật đầu.
“Anh.”
Bạc Thiên Y ôm lấy cánh tay anh, dựa vào vai anh: “Cảm ơn anh.”
Cô tươi cười rực rỡ nói: “Còn sống thật là tốt.”
Bạc Hạc Hiên khẽ ừ một tiếng.
Mắt nhìn nụ cười tươi sáng của em gái, sau đó đưa tay đẩy đầu con bé ra.
“Đầu tóc hôi rình, Bạc Thiên Y, có phải em chưa gội đầu không vậy?”
Khoảnh khắc dịu dàng lúc trước liền ném cho chó ăn.
“Bạc Hạc Hiên! Anh mới hôi rình! Chị dâu em nhìn trúng anh tuyệt đối là vì thương hại anh thôi!!”
“Anh thì hiểu gì về tình yêu chứ? Anh không xứng!”
Vì muốn giúp Bạc Thiên Y chữa lành cơ thể mà khoảng cách giữa trang viên Thiên Cổ và Aden City lại quá xa. Để thuận tiện, Khương Mạn phải “bất đắc dĩ” ở đây, đương nhiên Arthur cũng theo cô đến đây.
Cô quay về đón Arthur, nhân tiện sắp xếp cho ngỗng Tang Bưu và chó Ngạo Thiên.
Chó Ngạo Thiên được gửi nuôi tại một khu trượt tuyết ở ngoại ô Bắc Thành - nơi nó làm chó kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611896/chuong-937.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.