“Hình như chẳng có gì khác với người bình thường?”
“Đương nhiên rồi.” Khương Mạn ngưng cười: “Yên tâm, ba đầu sáu tay thì chị không có, kết cấu nội tạng không khác gì người thường, không nhiều hơn một quả thận nào.”
Bạc Thiên Y có chút không nỡ buông tay, vẫn muốn sờ thêm một lúc nữa.
Bạc Hạc Hiên bước tới, túm lấy cái tay của em gái, ấn lại lên mặt của nó.
Bạc Thiên Y bất mãn: “Bạc Hạc Hiên!” Sao mà anh keo kiệt vậy!
Trong ánh mắt Bạc Hạc Hiên mang theo mấy phần cảnh cáo.
Bạc Thiên Y đối diện với ánh nhìn trêu chọc của Khương Mạn, ho một tiếng, giọng nói mềm mỏng hơn: “Anh trai....” Đàn ông đàn ang mà sao d ục vọng chiếm hữu mạnh thế!
“Nói chuyện chính.” Bạc Hạc Hiên không tiếp tục đùa với em gái mình.
Bạc Thiên Y cũng giật mình, nghĩ tới điều gì đó, ánh mắt hơi có sự thay đổi, bất giác nhìn Khương Mạn.
Lẽ nào……
“Dị năng của chị là trị liệu.” Khương Mạn nhẹ giọng nói: “Làm cho xương đã gãy mọc trở lại thì chưa chắc có thể làm được, nhưng chắc hẳn có thể khiến cho cơ năng của cơ thể em trở lại như người bình thường.”
Bạc Thiên Y sững sờ.
Cổ họng lại khô khốc, “Thật...thật sao?”
Không phải cô không muốn tin, mà là.... nhưng năm nay cô đã tin tưởng rất nhiều lần, rồi lại thất vọng rất nhiều lần.
Nhưng mà……
“Tin ở chị.” Khương Mạn nắm lấy tay cô, từ từ truyền năng lượng vào.
Bạc Thiên Y có thể cảm nhận rõ rệt sự tồn tại của một luồng khí nóng từ lòng bàn tay cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611894/chuong-935.html