Trong tình huống này, đó là hình phạt lớn nhất đối với người đàn ông! "Em đã nói sẽ trừng phạt anh."
Khương Mạn vẫn ở trong vòng tay anh, nhưng cơ thể không hề ngoan ngoãn, nụ cười tà mị, quyến rũ.
Cô học theo anh tối hôm qua, cúi đầu xuống cắn nhẹ vào vai anh, không đau, nhưng cực kỳ khó chịu!
Cơ thể Bạc Hạc Hiên căng cứng, anh thực sự được trải nghiệm cảm giác "sống không bằng chết" là như thế nào!
Nhưng lúc này cô vẫn không hề biết chán, tiếp tục hình phạt, sau khi cắn một cái thì hôn lên xương quai xanh của anh, chạm nhẹ vào cổ rồi hôn lên yết hầu của anh, cằm của anh...
Cô cảm nhận được lý trí và cảm xúc của anh hoàn toàn nằm trong tầm kiểm soát của mình.
Dopamine - tên gốc là sợi dây lý trí sắp bị đứt gãy.
Nhìn ánh mắt cao quý, sâu thẳm như có thần đang nhuốm màu d ục vọng vì mình, cô mỉm cười đắc ý rồi hôn nhẹ lên môi anh. Sau đó cô vô cùng tàn nhẫn nói: "Em mệt rồi, em muốn ăn cơm."
Bạc Hạc Hiên: "... Bây giờ sao?"
“Đương nhiên rồi.” Khương Mạn nhướng mày, cơ thể khẽ nhúc nhích, thì eo cô lập tức bị cánh tay của anh siết chặt.
Cô vẫn đang đổ thêm dầu vào lửa!
Đáy mắt của người đàn ông nhuốm màu d ục vọng, lông mày nhíu lại mang vẻ nhẫn nhịn, bất lực và có chút giận dữ: "Có phải hình phạt này quá tàn nhẫn rồi không?"
"Phụ nữ không tàn nhẫn thì địa bàn sẽ bất ổn."
Khương Mạn thở dài, nhéo cái cằm vừa vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611867/chuong-908.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.