Khương Nhuệ Trạch nhìn bằng ánh mắt khinh bỉ: “Vậy thì thật ngại quá, đây là Đế Quốc, chỉ nói tiếng Đế Quốc.”
Người đàn ông nhún vai, lấy từ trong hộp thuốc lá ra một điếu thuốc, cười híp mắt nhìn Khương Nhuệ Trạch:
“Một năm không gặp, tôi sắp nhìn không ra vẻ tàn độc từ trên người anh nữa rồi, tôi rất lo lắng anh chỉ cần rời khỏi Đế Quốc là sẽ bị người ta xóa sổ đấy.”
Khương Nhuệ Trạch cười nhạo thành tiếng, ánh mắt trào phúng: “Anh cứ sống sót mà bước ra khỏi Đế Quốc đi rồi tính, Quỷ Hồ.”
Khí thế của người đàn ông dịu xuống trong nháy mắt, trừng mắt nhìn Khương Nhuệ Trạch: “Cho nên, anh sẽ không thấy chết mà không cứu đúng không, chúng ta là bạn cũ mà.”
Khương Nhuệ Trạch lạnh lùng đáp: “Rốt cuộc là anh tới Đế Quốc làm gì?”
Quỷ Hồ thở dài, vẫn cười híp mắt, nhưng lại không thấy độ ấm trong mắt: “Tới tìm tình yêu đích thực, nhưng vừa nhập cảnh đã bị người ta để mắt tới rồi.”
Cổ anh ta còn chưa động đậy, ánh mắt đã liếc về phía bên phải.
Con hẻm bên phải tối như mực, như thể có một đôi mắt ẩn trong bóng tối.
“Chắc là tổ chức Chim Ưng của Đế Quốc.” Quỷ Hồ cười: “Thật lợi hại, không hổ là tổ chức trực thuộc của hoàng gia, nhưng tôi là công dân tuân thủ pháp luật của quốc tế đó, như vậy sẽ ảnh hưởng đến việc yêu đương hẹn hò của tôi.”
Khương Nhuệ Trạch làm sao có thể tin mấy lời quỷ quái này của anh ta chứ.
Nhưng mà, đội trưởng của tổ chức Chim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611810/chuong-851.html