Khương Mỹ Lâm chế nhạo: "Đến học hành em còn không muốn học cho tử tế, chỉ biết tiêu tiền hoang phí, chơi game, nói cho em biết những chuyện này để làm gì chứ."
Mặt Khương Tiểu Bảo đầy vẻ buồn bực, muốn oán trách nhưng lại không dám. Cậu ta chỉ có thể làm ra dáng vẻ đáng thương nhìn Khương Nghiệp Minh: "Cha, chị hai lại quát con."
“Con đứng sang bên cạnh đi.” Khương Nghiệp Minh lạnh lùng nói.
Khương Tiểu Bảo dạ một tiếng rồi ngoan ngoãn đứng sang một bên, lén lút làm mặt xấu với Khương Mỹ Lâm.
“Cha.” Khi đối mặt với cha mình, Khương Mỹ Lâm vẫn có chút căng thẳng.
"Chuyện của Evergreen Capital cha không muốn truy cứu nữa." Ánh mắt Khương Nghiệp Minh u ám nhìn cô chằm chằm: "Cha đã từng nhắc nhở con rất nhiều lần rồi, làm người, làm việc không nên quá thực dụng nhưng con không nghe, sau này con nên từ chức đi."
“Cha!” Khương Mỹ Lâm cao giọng: “Cha định giao công ty cho anh cả đúng không? Anh ấy không có năng lực! "Năng lực của nó không bằng con, nhưng ít nhất nó sẽ không làm bừa!" Khương Nghiệp Minh mắng: "Ta đã cảnh cáo con bao nhiêu lần rằng ít qua lại với nhà bác cả thôi! Con thật sự cho rằng ta không biết, số vốn mà con dùng để vận hành Evergreen Capital là ai bắc cầu, vẽ đường cho con à!"
Khương Mỹ Lâm nắm chặt tay: "Đúng, đúng vậy! Là con đang giúp nhà bác cả! Nhưng chuyện này có thể trách con sao?!"
"Chính vì cha không thể tranh giành với bác cả nên gia đình chúng ta mới không tiếng nói ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611788/chuong-829.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.