Có điều Lăng Tuyết không ở phòng nên bây giờ cô một mình độc chiếm căn phòng đó.
Khương Mạn giống như một con thằn lằn đang túm chặt đường ống nước để leo xuống thì loáng thoáng nghe thấy giọng của bà Kim Lan từ căn phòng bên trái truyền tới.
Gió biển bên ngoài biệt thự thổi mạnh đến mức khiến đầu óc người ta ong ong, bên trong phòng nói chuyện thì bên ngoài cũng không nghe rõ.
Khương Mạn không định tiếp tục làm quân tử leo xà nhà nữa, Khi cô chuẩn bị trèo phòng thì nghe thấy bên dưới có tiếng ho
Khương Mạn cúi đầu, nhìn thấy một bóng người cao lớn đang đứng ở phía dưới. Ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn đường phía xa lọt qua kẽ hở trên lá cây tạo thành một đốm sáng nhiều màu trên cơ thể người đàn ông.
Anh đứng trong bóng tối ngẩng đầu nhìn cô, nở nụ cười bất lực nhưng dịu dàng.
- Xuống đây đi! Bạc Hạc Hiên dang rộng vòng tay và nói thầm.
Khương Mạn nhíu mày, mím môi như đang cân nhắc có nên nghe lời hay không.
Anh thúc giục: Nhanh lên!
Anh ra hiệu chỉ về phía cửa sổ bên trái tầng hai, Khương Mạn cũng nghe thấy động tĩnh có vẻ như có người sắp mở cửa sổ. Nếu ai đó mở cửa sổ ra, chẳng phải sẽ lập tức nhìn thấy con thằn lằn là cô sao? Cô ôm ống nước trượt xuống, khi thấy khoảng cách đã khá gần đến, cô liền đạp vào tường giống như con chuột biết bay, bổ nhào lên người Bạc Hạc Hiên. Người đàn ông đỡ cô một cách chắc chắn, thuận thế ngã về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611757/chuong-798.html