Khương Mạn nghiến chặt răng hàm sau: "Bạc Yêu Nhi, anh dám trêu em."
Cô vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng gào lên ở đầu dây bên kia.
"Hiên Hiên, cậu đang xem gì vậy? Ôi, hiếm khi thấy cậu như vậy! Trong điện thoại cậu có tiên nữ à?"
"Có phải cậu đang lén xem livestream của cô gái xinh đẹp nào không, cậu không sợ em gái tôi sao?"
"Tôi nói cho cậu biết tôi có thể mách lẻo, ngay lập tức..."
Giọng nói này là của Tự Thiên Tài! Nhưng phía sau anh ta còn lẩm bẩm gì đó nữa mà cô không thể nghe rõ, giống như đã bị ai đó bịt miệng lại.
Một lúc sau, giọng nói bất lực của Bạc Hạc Hiên vang lên: "Anh cúp máy trước nhé."
Khương Mạn trêu ghẹo: "Ồ, anh chột dạ rồi à?"
“Ừ, chột dạ rồi.” Bạc Hạc Hiên không nhịn được cười: “Ai bảo anh lén xem livestream của gái xinh trong lúc làm việc chứ? "Anh cúp máy đi, kẻo chút nữa lại bị đồng chí lão Vân phê bình đó."
Sau khi cúp điện thoại, khóe môi Khương Mạn bất giác nhếch lên.
Như nhận ra điều gì đó, cô tự nói: "Quên hỏi anh ấy có chuyện gì mà gọi điện thoại rồì..."
Cô nghiêng đầu, nghĩ thầm có lẽ không phải chuyện quan trọng, nếu không Bạc Hạc Hiên đã sớm nói rồi.
Sau khi Khương Mạn từ ban công đi ra, đúng lúc đó Lăng Tuyết cũng vừa trở về phòng.
Cô ta nói nhẹ nhàng: "Chúng ta đi chơi một vài trò chơi trên bãi biển đi, cô Khương thấy thế nào?"
Khương Mạn yên lặng nhìn cô ta: "Được."
Lăng Tuyết gật đầu, đóng cửa lại, cười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-cua-anh-de-lai-pha-hong-gameshow/4611731/chuong-772.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.